Tiếng Việt Lớp 5: Tả công viên thủ lệ vào buổi sáng ạ, giúp em giải bài này ạ, em cảm ơn thầy cô và các bạn nhiều.
-
Sau kì thi cuối năm đầy khó nhằn, mẹ đã hứa cho em đi đến công viên Thủ Lệ. Hôm nay, vào dịp cuối tuần, mẹ đã đưa cả hai chị em đi đến khu vui chơi ấy. Bước xuống xe, em cảm thấy hoàn toàn choáng ngợp vì những trò chơi mà nó mang đến.Thủ Lệ vốn là một công viên có truyền thống lâu đời và không mấy xa lạ đối với người dân nơi Hà Thành. Em đã từng được chị dẫn đi một lần, thế mà hôm nay khi vừa bước xuống khỏi xe, em vẫn không thể nào thoát khỏi cảm giác choáng ngợp và háo hức khi được đặt chân vào khu vui chơi ấy. Mua vé xong, em thích thú chạy nhanh đến khu bảo tồn động vật hoang dã ở đây. Nơi đây là một khoảng đất rất rộng được chia ra làm nhiều khu nuôi dưỡng những loài động vật mà chỉ có nơi rừng sâu mới có. Em thích thú khi được tận mắt ngắm nhìn những chú hổ lông vằn đen đang nằm phục dưới đất. Những chú báo tinh nghịch nằm vắt vẻo trên những thân cây. Nhưng thích nhất vẫn là những chú khỉ: chúng đu qua những cành cây nhân tạo, chúng cầm lấy trái chuối bóc ra ăn ngon lành như một con người thật sự vậy. Xung quanh có rất nhiều bạn nhỏ cũng thích thú với chúng như em. Trái ngược với vẻ trầm tĩnh của những chú hổ, chú báo, những chú chim lại đang rộn ràng ca lên những khúc ca. Đâu đây vẳng lên ca khúc của những chú chim sơn ca xinh đẹp, xen vào đó là những lời hót góp vui của những cô khướu lắm điều. Những chú công xinh xắn với bộ lông xanh biếc đang xòe ra cái đuôi rực rỡ sắc màu của mình.Tất cả vẫn mang một vẻ gì đó rất hoang dã, đậm chất rừng xanh, khiến người đi như được chìm đắm trong không gian của thiên nhiên hoang sơ mà thanh khiết.Vượt qua con đường dẫn tới khu vui chơi hiện đại, em reo lên khi nhìn thấy những trò chơi thật hay. Từng đoàn tàu siêu tốc nối đuôi nhau đi trên những đường ray trên cao, lộn nhào trên không trung y như đang biểu diễn xiếc. Những chiếc đu quay quay tròn khiến em nhớ về tuổi thơ: ngày bé, em cũng hay được mọi người dẫn đến chơi. Em còn nhớ như in cái cảm giác lần đầu được ngồi trên những đu quay ấy, một cảm giác vừa hơi e ngại, lại vừa thích thú đến lạ thường. Không khí dường như cũng đang dần nóng lên. Những tiếng reo hò, cổ vũ, tiếng cười đùa lan tỏa làm vang động khắp một vùng. Những tán cây cổ thụ rung rinh trước gió, nắng sớm len lỏi qua từng kẽ lá để rồi rót mật xuống dát vàng cả đường đi. Em nhanh chóng hòa mình vào dòng người đang háo hức trải nghiệm những trò chơi ấy, tiếng nói cười vang động cả một vùng.Trời đã ngả dần về trưa. Tiếng cười nói trong khu vui chơi cũng đã ngớt nhưng dòng người đổ về công viên để cắm trại thì vẫn ngày một kéo dài thêm. Em nuối tiếc cùng mẹ bước ra khỏi cổng, lòng mong chờ một lần nữa được ghé thăm lại nơi này.
-
Sau kì thi cuối năm đầy khó nhằn, mẹ đã hứa cho em đi đến công viên Thủ Lệ. Hôm nay, vào dịp cuối tuần, mẹ đã đưa cả hai chị em đi đến khu vui chơi ấy. Bước xuống xe, em cảm thấy hoàn toàn choáng ngợp vì những trò chơi mà nó mang đến.Thủ Lệ vốn là một công viên có truyền thống lâu đời và không mấy xa lạ đối với người dân nơi Hà Thành. Em đã từng được chị dẫn đi một lần, thế mà hôm nay khi vừa bước xuống khỏi xe, em vẫn không thể nào thoát khỏi cảm giác choáng ngợp và háo hức khi được đặt chân vào khu vui chơi ấy. Mua vé xong, em thích thú chạy nhanh đến khu bảo tồn động vật hoang dã ở đây. Nơi đây là một khoảng đất rất rộng được chia ra làm nhiều khu nuôi dưỡng những loài động vật mà chỉ có nơi rừng sâu mới có. Em thích thú khi được tận mắt ngắm nhìn những chú hổ lông vằn đen đang nằm phục dưới đất. Những chú báo tinh nghịch nằm vắt vẻo trên những thân cây. Nhưng thích nhất vẫn là những chú khỉ: chúng đu qua những cành cây nhân tạo, chúng cầm lấy trái chuối bóc ra ăn ngon lành như một con người thật sự vậy. Xung quanh có rất nhiều bạn nhỏ cũng thích thú với chúng như em. Trái ngược với vẻ trầm tĩnh của những chú hổ, chú báo, những chú chim lại đang rộn ràng ca lên những khúc ca. Đâu đây vẳng lên ca khúc của những chú chim sơn ca xinh đẹp, xen vào đó là những lời hót góp vui của những cô khướu lắm điều. Những chú công xinh xắn với bộ lông xanh biếc đang xòe ra cái đuôi rực rỡ sắc màu của mình.Tất cả vẫn mang một vẻ gì đó rất hoang dã, đậm chất rừng xanh, khiến người đi như được chìm đắm trong không gian của thiên nhiên hoang sơ mà thanh khiết.Vượt qua con đường dẫn tới khu vui chơi hiện đại, em reo lên khi nhìn thấy những trò chơi thật hay. Từng đoàn tàu siêu tốc nối đuôi nhau đi trên những đường ray trên cao, lộn nhào trên không trung y như đang biểu diễn xiếc. Những chiếc đu quay quay tròn khiến em nhớ về tuổi thơ: ngày bé, em cũng hay được mọi người dẫn đến chơi. Em còn nhớ như in cái cảm giác lần đầu được ngồi trên những đu quay ấy, một cảm giác vừa hơi e ngại, lại vừa thích thú đến lạ thường. Không khí dường như cũng đang dần nóng lên. Những tiếng reo hò, cổ vũ, tiếng cười đùa lan tỏa làm vang động khắp một vùng. Những tán cây cổ thụ rung rinh trước gió, nắng sớm len lỏi qua từng kẽ lá để rồi rót mật xuống dát vàng cả đường đi. Em nhanh chóng hòa mình vào dòng người đang háo hức trải nghiệm những trò chơi ấy, tiếng nói cười vang động cả một vùng.Trời đã ngả dần về trưa. Tiếng cười nói trong khu vui chơi cũng đã ngớt nhưng dòng người đổ về công viên để cắm trại thì vẫn ngày một kéo dài thêm. Em nuối tiếc cùng mẹ bước ra khỏi cổng, lòng mong chờ một lần nữa được ghé thăm lại nơi này.