Ngữ văn Lớp 7: Đọc các đoạn trích sau và xác định phương thức biểu đạt chính của mỗi đoạn. Lí giải vì sao em xác định như vậy? Đoạn 1 . Màu lúa chín dưới đồng vàng xuộm lại. Nắng nhạt ngả màu vàng hoe. Trong vườn, lắc lư những chùm quả xoan vàng lịm không trông thấy cuống, như những chuỗi tràng hạt bồ đề treo lơ lửng. Từng chiếc lá mít vàng ối. Tàu đu đủ, chiếc lá sắn héo lại mở năm cánh vàng tươi. Buồng chuối đốm quả chín vàng. Những tàu lá chuối vàng ối xõa xuống như những đuôi áo, vạt áo. Nắng vườn chuối đương có gió lẫn với lá vàng như những vạt áo nắng, đuôi áo nắng, vẫy vẫy. Bụi mía vàng xọng, đốt ngầu phấn trắng. Dưới sân, rơm và thóc vàng giòn. Quanh đó con gà, con chó cũng vàng mượt. Mái nhà phủ một màu rơm vàng mới. Lác đác cây lụi có mấy chiếc lá đỏ. Qua khe giậu, ló ra mấy quả ớt đỏ chói. Tất cả đượm một màu vàng trù phú, đầm ấm lạ lùng. Đoạn 2 . Thạch Sanh là người sống có tình nghĩa. Khi biết Lí Thông là kẻ bất nhân chàng vẫn rộng lòng tha thứ mọi lỗi lầm không hề đem lòng thù ghét… Khi quân tướng mười tám nước chư hầu ngả gươm giáo xin hàng phục Thạch Sanh không hề giết hại mà còn cơm nước cho chúng đầy đủ trên đường về. Đoạn 3 . Thế là Sọ Dừa đến ở nhà phú ông. Cậu chăn bò rất giỏi. Hằng ngày, Sọ Dừa lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về chuồng. Ngày nắng cũng như ngày mưa, bò con nào con nấy bụng no căng. Phú ông mừng lắm. Đoạn 4 . Làng quê tôi đã khuất hẳn nhưng tôi vẫn đăm đắm nhìn theo. Tôi đã đi nhiều nơi, đóng quân nhiều chỗ phong cảnh đẹp hơn đây nhiều, nhân dân coi tôi như người làng và cũng có những người yêu tôi tha thiết, nhưng sao sức quyến rũ, nhớ thương vẫn không mãnh liệt, day dứt bằng mảnh đất cọc cằn này. Đoạn 5 . Hải Âu là bạn của người đi biển. Chúng báo trước cho họ những cơn bão. Lúc trời sắp nổi bão chúng bay càng nhiều, vờn sát ngọn sóng lớn và về ổ muộn hơn. Chúng cần kiếm sẵn thức ăn cho con trong nhiều ngày chờ khi biển lặng., giúp em giải bài này ạ, em cảm ơn thầy cô và các bạn nhiều.